r/ProductManagement
u/bostonlilypad (122 upvoted)
Tôi đã bị sa thải vào tháng Năm và dành thời gian nghỉ ngơi sau một thời gian giữ chức Quản lý phát triển sản phẩm (Product Manager) đầy căng thẳng. Tôi có một chút rối loạn căng thẳng sau sang chấn (PTSD) liên quan đến công việc từ trải nghiệm đó, với vai trò Quản lý phát triển sản phẩm đầu tiên của mình, và chỉ với 1 năm rưỡi kinh nghiệm.
Khi tôi phỏng vấn và tìm hiểu về các vị trí mới, hội chứng kẻ mạo danh lại len lỏi vào. Tôi chưa bao giờ là một người thông minh bẩm sinh. Tôi không hề ngu ngốc, nhưng sự sáng tạo chắc chắn là một phần giúp tôi được thăng tiến từ Trợ lý Quản lý phát triển sản phẩm lên Quản lý phát triển sản phẩm ở vị trí trước đây của tôi tại một công ty thương mại điện tử lớn.
Tôi chiến đấu với hội chứng kẻ mạo danh mỗi ngày, và việc làm việc với những Quản lý phát triển sản phẩm cực kỳ thông minh, điều mà công việc này thường dễ dàng thu hút, không giúp ích gì. Tôi vật lộn với những suy nghĩ rằng mình sẽ không thể làm tốt khi nhận một công việc Quản lý phát triển sản phẩm mới.
Liệu mọi người có cảm thấy như vậy không? Hay bạn cần phải là một người tự tin để có một sự nghiệp lâu dài với tư cách là một Quản lý phát triển sản phẩm? Tôi có cần phải cắn răng chịu đựng và tiếp tục giả vờ cho đến khi thành công không?
CHỈNH SỬA: Cảm ơn tất cả các bạn, các bạn đang khiến tôi cảm thấy tốt hơn. Ít nhất tôi biết mình không đơn độc khi cảm thấy như vậy! Tôi đã có một cuộc gọi với một huấn luyện viên Quản lý phát triển sản phẩm mà tôi từng làm việc cùng. Cô ấy có bằng MBA của Harvard, và nói với tôi rằng khi cô ấy mới bắt đầu làm việc với nhóm Quản lý Sản phẩm của tôi, cô ấy cảm thấy rất sợ hãi và nghĩ rằng tất cả chúng tôi đều rất thông minh. Thật ngạc nhiên khi nghe điều này bởi vì bạn phải nhớ rằng vẻ bề ngoài mà bạn thể hiện có thể rất khác so với những gì đang diễn ra bên trong.
u/SmashSlingingSlasher
Đúng là làm Quản lý phát triển sản phẩm (PM) như vậy đấy! Bạn phải biết về phân tích, trải nghiệm người dùng (UX), thiết kế, có kỹ năng kỹ thuật, có kỹ năng giao tiếp như nhà tuyển dụng, phải thường xuyên tương tác với cấp trên, tất cả đều là những công việc riêng biệt. Tôi nghĩ bạn chỉ cần tự tin rằng mình có thể tìm ra bất cứ điều gì, chứ không cần phải là chuyên gia trong bất cứ lĩnh vực nào.
u/bostonlilypad
Hoàn toàn đồng ý với việc phải biết rất nhiều thứ khác nhau và ít nhất phải thành thạo ở mức độ khá trong hầu hết các kỹ năng đó. Tôi đoán tôi gặp khó khăn trong việc biết làm thế nào để thực sự giỏi chúng, trong khi vẫn đảm bảo thúc đẩy tầm nhìn và các chỉ số hiệu suất chính (KPI). Đó là một công việc khó khăn.
Tôi thực sự rất giỏi trong việc tìm ra mọi thứ, vì vậy ít nhất tôi có thể tự tin vào điều đó
u/ajcmis
Bạn còn quên mất quản lý dự án, cố vấn, đào tạo, quản lý thay đổi, kiểm thử chất lượng (QA), hỗ trợ khách hàng, đại diện bán hàng doanh nghiệp,… và còn nhiều nữa.
u/Clearly_sarcastic
Tôi thỉnh thoảng nói rằng, “Nếu bạn chưa bao giờ cảm thấy hội chứng kẻ mạo danh khi làm Sản phẩm, có lẽ bạn là một kẻ thái nhân cách (lời người dịch, nguyên văn là Sociopath, một thuật ngữ dùng để chỉ những người mắc chứng rối loạn nhân cách chống đối xã hội)”. Tôi nói điều đó một cách nhẹ nhàng, nhưng thực sự thì…
Haha. Nhẹ nhàng, nhưng có thể chính xác.
u/griblik (55 upvoted)
Đừng tự trách mình về điều đó, đây là điều mà tất cả chúng ta đều gặp phải. Quản lý phát triển sản phẩm (PM) là một vai trò tổng quát, vì vậy bạn hiếm khi đi sâu vào bất kỳ chủ đề nào và rất dễ rơi vào cái bẫy nghĩ rằng mình không giỏi bất cứ điều gì khi bạn bị bao quanh bởi các chuyên gia cả ngày.
Sự thật đơn giản là bạn sẽ không bao giờ hết những thứ mình không biết. Nhưng thành thật mà nói, nếu bạn đã biết hết, đó chẳng phải là công việc tẻ nhạt nhất mà bạn có thể tưởng tượng sao?
Hội chứng kẻ mạo danh của tôi (phần lớn) đã biến mất khi tôi cho phép bản thân mình được tò mò sâu sắc về bất cứ điều gì tôi không biết hoặc không hiểu thay vì cảm thấy tồi tệ về nó. Vai trò PM đặt bạn vào một vị trí tuyệt vời để yêu cầu mọi người cho bạn biết thêm về mọi thứ; bạn được cho là cầu nối giữa các lĩnh vực khác nhau, vì vậy bạn phải hiểu chúng, phải không? Và theo kinh nghiệm của tôi, hầu hết mọi người đều rất vui khi nói chuyện với một người quan tâm đến những gì họ làm.
Bạn mới chỉ 18 tháng trong một con đường sự nghiệp mới. Bạn còn rất nhiều điều phải học, và điều đó hoàn toàn ổn. Tất cả chúng ta đều vậy. Nhưng bạn cũng có thể làm những điều tốt đẹp với những gì bạn biết. Tôi đã làm việc 10 năm và nhìn lại, tôi có thể thấy mình đã học được bao nhiêu, và nó ít ỏi như thế nào so với tất cả những gì tôi không biết.
Khi bạn bắt đầu nhìn vào mỗi lỗ hổng kiến thức của mình như một cơ hội để học hỏi điều gì đó mới thay vì một thiếu sót ở bản thân, hành trình sẽ trở nên thú vị hơn rất nhiều.
u/bostonlilypad
Cảm ơn vì câu trả lời chu đáo. Tôi yêu subreddit này. Đầy những người tuyệt vời. Tôi đồng ý. Tôi sẽ bắt đầu hỏi nhiều câu hỏi hơn nữa.
Hỏi thêm này: sau 10 năm thì công việc có bớt căng thẳng hơn không?
u/griblik
Có, chắc chắn rồi. Thành thật mà nói, điều khiến công việc trở nên căng thẳng đối với tôi là cảm giác như tôi phải hoàn hảo và có tất cả câu trả lời cho mọi thứ khi tôi biết mình đang bịa ra một số / hầu hết trong số đó khi tôi làm việc. Nỗi sợ hãi thường trực bị phát hiện, tôi đoán vậy. Bây giờ tôi hạnh phúc hơn nhiều khi tôi chỉ cần hỏi.
Điều tôi thích nhất khi làm PM là việc học hỏi. Tôi thực sự được thò mũi vào lĩnh vực của mọi người và được các chuyên gia chia sẻ kiến thức trong lĩnh vực của họ.
u/Sleeves1348 (5 upvoted)
Chính xác là điều này. Tôi đã làm PM được 5 năm và ngoài hội chứng kẻ mạo danh, tôi thực sự bắt đầu nghi ngờ lựa chọn nghề nghiệp của mình. Nhưng, như những người khác đã đề cập trong chủ đề này, tư duy phát triển đã giúp tôi rất nhiều, và luôn luôn học hỏi!
u/ssl5b (36 upvoted)
Mọi người đều có những lúc như vậy. Tôi nghĩ Trí tuệ cảm xúc (EQ) và sự đồng cảm là một phần quan trọng để trở thành một Quản lý Sản phẩm (PM) giỏi. Tôi không có dữ liệu để chứng minh nhưng tôi đoán những người có EQ cao sẽ trải qua hội chứng kẻ mạo danh thường xuyên hơn.
u/bostonlilypad (18 upvoted)
Đúng vậy, tôi có một vấn đề nghiêm trọng với nó. Tôi cũng là phụ nữ, và khi nói chuyện với mọi người, nó dường như phổ biến hơn ở phụ nữ. Không chắc điều đó có đúng hay không. Tôi nghĩ đôi khi tôi cảm thấy nó nặng nề hơn vì hầu hết các kỹ sư và PM mà tôi đã làm việc cùng đều là nam giới.
u/thomasgroendal (12 upvoted)
Tôi nghĩ rằng có một thói quen của các PM có nền tảng kỹ thuật là đôi khi dành thời gian sa đà vào chi tiết chỉ để thể hiện bản thân, trong khi thực sự dành thời gian đó để hiểu khách hàng của họ sẽ tốt hơn. Tôi thích một PM có thể mô tả một sắc thái trong trải nghiệm và nhu cầu của khách hàng hơn là nói trôi chảy về việc tái cấu trúc lớn này có thể tăng tốc độ của chúng ta. Một số công việc PM cần khả năng kỹ thuật đó, nhưng tôi nghĩ đó thường chỉ là một phiên bản khác của hội chứng kẻ mạo danh…
u/ImprobableGerund
Hãy tìm hiểu về ‘tư duy phát triển’. Nó thực sự giúp định hình lại cách bạn nhìn nhận kinh nghiệm và khả năng.
Tôi là một PM nữ. Nói chung, tôi không gặp phải hội chứng kẻ mạo danh, nhưng tôi thực sự có ý thức nhắc nhở bản thân rằng điều gì đó mà tôi không biết bây giờ, hoặc không thể làm bây giờ không phải là một khuyết điểm về tính cách, mà đúng hơn, là điều tôi chỉ cần học hỏi.